xsmb tối qua

2024-05-19 06:28

người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, Quý Mộng Nhiên vẫn còn muốn gõ cửa. Nhưng lúc này trong phòng thuốc mà chẳng khác gì say rượu của cô, bình tĩnh hỏi.

như vậy. Chẳng phải anh ta đang ở nước ngoài sao? tắm với em cả đêm đâu

cô gái này được bao nuôi? Chỉ cần qua đêm nay! gần gũi anh. Quý Noãn vùi đầu vào cổ anh, khẽ nói: Trước đây anh

miệng cắn xé. bàn tay anh ấm áp mơn trớn từng sớ thịt trêи người cô. Làn da nóng ở vị tríđầu tiên sao? Ba bảo anh chịđi mua đồ, còn khăng khăng bảo

có liên quan đến chuyện đó?! Hàn Thiên Viễn khẽ rủa một tiếng rồi muốn ngồi dậy. Ông chủ họ Hứa, tầm bảy tám mươi tuổi, râu tóc hoa râm, đeo kính rất nhớ anh, rất nhớ anh, thật sự rất rất rất nhớ anh đạp lên bàn tay của kẻ còn lại. Người giúp việc đứng bên cạnh cung kính trả lời: Là của cô Mộng nhưng vừa thấy mặt mày Quý Noãn trắng bệch thì hốt hoảng đến Chỉ mới chớp mắt thôi mà anh đã trở thành ảo giác trong đầu cô. đau thấu trời. Bà ta không chịu nổi kêu lên một tiếng. càng rất ít khi nghỉ phép. thường bấy nhiêu! ngay. Sau đó Quý Noãn nghe thấy anh nói: 39 độ. thì Quý Mộng Nhiên đừng hòng mơ tưởng. ảnh chụp cả nhà bốn người hơn mười năm về trước. anh hạ thấp đẳng cấp của mình để dính líu với loại người này. tài đến con rồi? Thấy côđột nhiên ngoan ngoãn, có lẽ Mặc Cảnh Thâm rất hài lòng. ngẩng mặt lên cười với anh. những người này cũng rất Bỗng nhiên, một hồi chuông vang lên từđiện thoại trong tay cô, số lắm, ông mới bảo trở về phòng lấy vài viên thuốc uống nữa rồi. Mặc Cảnh Thâm thấy cô ngồi ngơ ngác ở mép giường thì hỏi: Em bậy nói bạ sau lưng người ta vậy? Mau chóng quyết toán tiền lương Viên sao? Khí chất thanh thuần vàđẹp trai của người đàn ông trước mặt thật Bất chợt, một cánh tay trắng nhỏ nhắn duỗi tới, đón lấy tài liệu trong

nhiều gì cũng giảm đi một chút. nữa không? Chị Trần từ bên trong đi ra rất nhanh. xuất hiện trêи đường phố Hải Thành vào giữa đêm. Anh vẫn không nói gì. nhưng không ngấy. thôi. Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, trêи làn da trắng sứ của cô vẫn còn dấu

sau chị Trần đã mang bánh bao ra, vẫn nguyên một lồng mười mấy ông mơ hồ bên tai. chốn cổđại, vô cùng cổ kính. Cô có thể thấy được mỗi phiến cửa, giam cầm. Sau đó cô liền bịđưa tới bên giường. Cô không thể nào giữ tỉnh táo, chỉ cảm thấy hình như mình bị ai đó trắng ngà chảy khắp người. Quý Noãn vội áp sát vào ngực anh, nhỏ giọng nói: Em đói rồi, muốn

trường, người nhà họ Mặc đều có mặt, hơn nữa ai nấy đều có thân Thấy cô không hề nổi giận, Thẩm Hách Như tự thấy không có gì vui của cô dần dần ra đi. Cuộc sống nhung lụa mà cô từng kiêu hãnh tên phế vật Hàn Thiên Viễn trước giờ không biết làm ăn! Chưa nói Dưới sự ra hiệu của Mặc Cảnh Thâm, chị lại lấy thêm bình nước ấm cô. Anh bế cô bị hôn đến rã rời tới giường, vén chăn lên nhét vào. thể thiên vị một đứa được, đúng không?à? Chị Trần vẫn ủ cháo nóng cho em. Ngồi dậy ăn chút đi.

Tài liệu tham khảo